Nói đi câu cá, chồng bị bắt quả tang trong khách sạn với nhân tình hơn 20 tuổi

Tôi vẫn tin chồng là người đàn ông của gia đình, cho đến một buổi tối, cuộc điện thoại từ người quen khiến tôi lao đến khách sạn… và chứng kiến cảnh tượng khó quên đến suốt đời.

Tôi 34 tuổi, đã kết hôn được 7 năm và có một con trai 5 tuổi. Chồng tôi làm nghề buôn bán vật liệu xây dựng, công việc thường xuyên phải đi gặp khách hàng, giao lưu, tiếp đối tác. Anh tính tình vui vẻ, hay nói chuyện hài hước, nên đi đâu cũng được lòng mọi người.

Hơn nửa năm nay, tôi thấy chồng có vẻ “bận” hơn trước. Anh hay về muộn, viện cớ họp, tiếp khách, rồi có hôm nói đi câu cá đêm với nhóm bạn. Tôi bán tín bán nghi, nhưng vẫn tự an ủi: đàn ông cần có không gian riêng, miễn là anh vẫn yêu thương vợ con.

Tối hôm đó, anh bảo sẽ đi câu cá ở hồ cách nhà 20 km. Khoảng 9 giờ tối, tôi nhận được tin nhắn từ một người quen làm lễ tân khách sạn: “Chị ơi, hình như em vừa thấy anh nhà chị đi với một cô lớn tuổi vào thuê phòng, chị có cần qua không?”

Tôi bủn rủn cả người. Vừa lái xe đến khách sạn, vừa cầu mong đó chỉ là sự nhầm lẫn. Nhưng khi lên đến tầng ba, cánh cửa phòng mở hé, tiếng cười nói vọng ra. Tôi đẩy cửa và cảnh tượng trước mắt khiến tôi chết lặng.

unnamed-66-1754927017.png

Ảnh minh họa.

Chồng tôi, người đàn ông tôi từng tin tưởng tuyệt đối, đang ngồi trên giường, quần áo xộc xệch. Bên cạnh là một người phụ nữ trạc 50, tóc nhuộm nâu, nước hoa nồng nặc. Cả hai sững lại khi thấy tôi.

Tôi hỏi, giọng run nhưng lạnh: “Đây là… câu cá của anh à?”

Anh ta ú ớ, rồi lắp bắp: “Chỉ là bạn… chị ấy giúp anh trong công việc…”

Tôi cười khẩy. Tôi không cần nghe thêm bất cứ lời biện minh nào. Đêm đó, tôi ôm con về nhà mẹ đẻ.

Hiện tại, tôi đang chuẩn bị đơn ly hôn. Đau thật, nhưng tôi biết mình không thể tiếp tục sống với một người đàn ông nói dối trắng trợn và phản bội niềm tin của mình. Tôi cũng hiểu rằng, đôi khi sự thật tàn nhẫn lại là cách duy nhất để mình tỉnh mộng.

Thạch Anh (t/h)