Ngày 9/4/1993, Đài Truyền hình tỉnh Liêu Ninh phát đi thông báo khẩn cấp nhằm tìm kiếm thân nhân của một thi thể nữ không rõ danh tính, được phát hiện bên đoạn đường cao tốc hướng về thành phố Thẩm Dương, thuộc quận Vọng Hoa, thành phố Phủ Thuận. Thi thể này, theo ước tính ban đầu của cơ quan điều tra, thuộc về một phụ nữ khoảng 23 tuổi, cao 1m56. Vụ việc nhanh chóng gây chấn động dư luận bởi tính chất tàn bạo và bí ẩn của nó.
Sáng ngày 20/3, người dân địa phương tình cờ phát hiện sáu mảnh thi thể trong một con mương ven đường. Khi ghép lại, các phần cơ thể này khớp với nhau, tạo thành một cơ thể phụ nữ hoàn chỉnh. Qua khám nghiệm, cảnh sát phát hiện nạn nhân chịu sáu vết thương hình vuông góc cạnh trên đỉnh đầu, ba vết nứt lõm trên hộp sọ và một vết hằn hình vòng quanh cổ. Các chuyên gia pháp y kết luận nạn nhân bị đánh bằng hung khí cùn, gây chấn thương sọ não nghiêm trọng, sau đó bị siết cổ bằng một loại dây mềm, dẫn đến tử vong do ngạt thở. Thời gian tử vong được xác định không quá 24 giờ trước khi thi thể được tìm thấy.
Cảnh sát nhận định hung thủ đã cố ý phân xác, hủy hoại khuôn mặt và thi thể nhằm che giấu danh tính nạn nhân, gây khó khăn cho quá trình điều tra. Tại hiện trường, họ thu thập được hai dấu giày không đầy đủ cùng một vết lốp xe máy rộng 14,6 cm, nghi là do hung thủ để lại khi vận chuyển thi thể. Những manh mối này trở thành điểm khởi đầu cho cuộc điều tra đầy cam go.

Sau thông báo của đài truyền hình, nhiều gia đình có người mất tích liên lạc với cơ quan chức năng, nhưng không ai trùng khớp với đặc điểm của thi thể. Đến ngày thứ ba, một phụ nữ tên Hà Tiểu Dung đến đồn cảnh sát trình báo em gái mình, Hà Tiểu Kỳ, đã mất tích. Nghe mô tả ngoại hình của Kỳ, cảnh sát lập tức nhận thấy sự tương đồng với thi thể nữ bí ẩn, nhanh chóng liên hệ với tổ chuyên án để xác minh.
Theo lời Dung, Kỳ 23 tuổi, sở hữu ngoại hình xinh đẹp, vừa tốt nghiệp đại học với thành tích xuất sắc vào năm trước. Không muốn xa chị, Kỳ theo Dung đến Thẩm Dương và làm việc tại một công ty con thuộc một tập đoàn lớn. Tính đến tháng 3/1993, cô mới đến thành phố này được sáu tháng. Dung khẳng định em gái không có mâu thuẫn với ai và cũng chưa từng nhắc đến chuyện có bạn trai.
Cảnh sát đến ký túc xá của Kỳ để điều tra thêm. Tại đây, họ gặp hai bạn cùng phòng của cô, Lục Giai Úy và Phan Đan Đan. Úy kể rằng tối 18/3, cô ra ngoài mua sắm với bạn trai và trở về lúc 22h30. Khi bước vào phòng, cô thấy Đan đang ngủ, nhưng không thấy Kỳ. Hỏi Đan, cô này cho biết không thấy Kỳ từ sau giờ ăn tối ở căng tin. Úy đợi đến hơn 23h nhưng không thấy Kỳ về, nên tắt đèn đi ngủ. Cả hai bạn cùng phòng nghĩ rằng Kỳ đến nhà chị gái và ngủ lại, nên không để tâm. Chỉ đến khi xem thông báo trên truyền hình, họ mới cảm thấy bất an và liên lạc với Dung.
Dung hoàn toàn không hay biết em gái mất tích. Nhận được cuộc gọi từ bạn cùng phòng của Kỳ, cô hoảng loạn đi tìm khắp nơi trước khi đến trình báo cảnh sát. Dung cung cấp thêm thông tin quan trọng: Kỳ có một vết sẹo do bỏng từ nhỏ ở bên trái bụng dưới – một đặc điểm trùng khớp với phần thi thể bị hung thủ cố tình cắt bỏ để cản trở nhận dạng.
Qua phân tích kỹ thuật, thi thể trong mương có nhiều điểm tương đồng với Kỳ về độ tuổi, chiều cao và thời gian mất tích. Hiện trường cũng nằm không quá xa nơi Kỳ làm việc tại quận Đông Lăng, Thẩm Dương. Kết quả xét nghiệm nhóm máu và phân tích hộp sọ bằng máy tính xác nhận thi thể chính là Hà Tiểu Kỳ.
Tiếp tục lục soát đồ đạc của Kỳ tại ký túc xá, cảnh sát phát hiện một tờ giấy nhàu nát trong túi áo len, ghi tên “Hạng Vân Bình” kèm số điện thoại. Điều tra cho thấy số này thuộc về Hạng Vân Bình, 35 tuổi, giám đốc phòng kiểm tra chất lượng của một chi nhánh công ty, đã kết hôn và sống tại quận Đông Lăng, gần quận Vọng Hoa.
Kiểm tra kỹ thuật cho thấy vết lốp xe tại hiện trường khớp với một phương tiện cơ giới loại nhỏ. Biên bản giao thông giữa Thẩm Dương và Phủ Thuận ghi nhận một chiếc xe jeep đi qua lúc 22h30 ngày 18/3, với biển số trùng khớp xe jeep tại văn phòng cũ của Bình. Cảnh sát xác nhận Bình đã mượn xe này từ 20h đến 23h tối hôm đó.
Bình nhanh chóng trở thành nghi phạm chính và bị bắt giữ. Trong quá trình thẩm vấn, anh ta tìm cách né tránh, thậm chí cố chạy trốn, nhưng trước các bằng chứng không thể chối cãi, Bình buộc phải thú tội.
Theo lời khai, Bình gặp Kỳ cách đó nửa năm tại nhà ga, khi cô đang chờ chị gái đến đón. Do taxi chở Dung gặp tai nạn, Kỳ phải chờ lâu và định tự bắt xe. Ngoại hình nổi bật của cô thu hút sự chú ý của Bình, lúc đó vừa tiễn đồng nghiệp. Anh ta đề nghị chở Kỳ miễn phí, mở đầu cho mối quan hệ bí mật giữa hai người. Kỳ nghe theo lời Bình, giữ kín chuyện này, ngay cả với chị gái.
Dần dần, Kỳ lún sâu vào mối quan hệ và yêu cầu Bình ly hôn để cưới cô. Tuy nhiên, Bình chỉ xem Kỳ như “của lạ” và không có ý định ly dị. Anh ta đề nghị dùng tiền để chấm dứt, nhưng Kỳ từ chối, dẫn đến những cuộc cãi vã thường xuyên.
Tối 18/3, sau bữa tối lúc 19h30, Kỳ đến nhà Bình khi biết vợ anh ta đi vắng. Sau khi thân mật, Bình sửa một chiếc đinh treo tranh bị lệch bằng búa, rồi tiện tay ném búa xuống cạnh tường. Khi quay lại nói chuyện, hai người tiếp tục tranh cãi về chuyện ly hôn. Mất kiên nhẫn, Bình định bỏ đi. Trong cơn tức giận, Kỳ nhặt búa đánh vào lưng anh ta. Bình hét lên đau đớn, giật lấy búa và đập lại, khiến Kỳ tử vong.
Đến 22h, để phi tang, Bình kéo thi thể xuống hầm chứa rau sau nhà, sau đó lái xe jeep đi vứt các phần thi thể ở thành phố lân cận. Anh ta cố ý hủy khuôn mặt và cắt bỏ vết sẹo trên bụng của Kỳ, tin rằng cảnh sát sẽ không nhận dạng được nạn nhân.
Với tội danh cố ý giết người và xâm phạm thi thể, Hạng Vân Bình bị kết án tử hình và thi hành ngay lập tức. Vụ án “thi thể không mặt” khép lại, để lại bài học đau lòng về lòng tin mù quáng và sự tàn nhẫn của kẻ bạc tình.