Vợ cũ gửi tới một món quà vào ngày cưới của tôi, xem xong mẹ liền bắt tôi hủy hôn

Hôm kia là ngày cưới của tôi. Lẽ ra tôi phải vui, phải hạnh phúc, nhưng trái tim tôi lại tràn đầy những cảm xúc lẫn lộn đến mức chẳng thể nào tả hết.

Tôi và vợ cũ quen nhau qua bạn bè mai mối. Cô ấy mạnh mẽ, dịu dàng và tốt bụng. Cả hai gia đình đều khá giả, không áp lực gì nhiều, và cả bố mẹ hai bên đều không phản đối khi chúng tôi quyết định kết hôn.

Nhưng chúng tôi đều là con một. Theo quan điểm của mẹ tôi, mục tiêu hàng đầu khi kết hôn là sinh con. Bà luôn muốn chúng tôi có 2 đứa, một trai một gái để gia đình trọn vẹn.

Nhưng, 3 năm trôi qua mà chẳng thấy động tĩnh gì, mẹ tôi không chịu nổi, bắt chúng tôi đi khám. Bác sĩ bảo vợ tôi khó thụ thai hơn bình thường, dù không phải không thể, nhưng khả năng thấp.

Sau đó, mọi thứ bắt đầu trở nên căng thẳng. Mẹ tôi ngày nào cũng gây áp lực cho cô ấy, thậm chí công khai nói rằng không thể chấp nhận một người phụ nữ không sinh được con. Bà dùng mọi cách để ép vợ tôi rời xa tôi, kể cả quỳ khóc, van nài:

- Cô phải để cho con trai tôi và dòng họ của chúng tôi một tương lai chứ? Cô cứ thế này thì nhà tôi tuyệt hậu mất.

Cô ấy cố gắng chịu đựng, nhưng cuối cùng cũng không chịu nổi, và chúng tôi ly hôn. Và sau ly hôn, chúng tôi không liên lạc nữa.

Mẹ ép chúng tôi ly hôn vì vợ cũ khó có thai. (Ảnh minh họa)

Nhà vợ cũ cách chúng tôi vài trăm cây số, ở một thành phố khác. Tôi vẫn còn yêu cô ấy, nhưng vì mẹ tôi quá quyết liệt, tôi buộc phải chia tay.

Một năm sau ly hôn, mẹ tôi vẫn không buông tha, liên tục sắp xếp cho tôi đi xem mắt. Mấy tháng trước, tôi quen bạn gái hiện tại. Lý do tôi đồng ý là vì cô ấy có nét gì đó rất giống vợ cũ.

Chỉ sau hơn 2 tháng hẹn hò, để hoàn thành mong muốn của mẹ, chúng tôi chuẩn bị kết hôn. Nhưng, tất cả những gì tôi nghĩ sẽ diễn ra êm đẹp đều tan biến ngay trong ngày cưới.

Trong đám cưới của tôi, vợ cũ nhờ người gửi cho tôi một món quà. Bên trong có một bức ảnh chụp vợ cũ cùng một đứa trẻ, kèm theo đó là tờ giấy chứng minh cô ấy là mẹ ruột của đứa trẻ.

Đó là một bé trai, và là con tôi. Suốt thời gian qua, cô ấy không nói với tôi một lời nào, chỉ để xem thái độ của tôi ra sao. Khi biết tôi sắp cưới, cô ấy mới gửi kết quả đến. Mẹ tôi nhìn vào bức ảnh và không cần suy nghĩ:

- Hủy cưới đi, ngay bây giờ!

Tôi bối rối, vừa vui mừng vừa đau đớn. Vui vì cô ấy vẫn còn nghĩ đến tôi, vì chúng tôi giờ đã có con chung. Nhưng đau vì những quyết định của mình đã làm tổn thương một người phụ nữ vô tội khác. Tôi cứ nghĩ mãi, mình đã sai ở đâu? Ai là người đúng, ai là người sai?

Tôi và bạn gái tổ chức đám cưới sau hơn 2 tháng hẹn hò. (Ảnh minh họa)

Sau khi suy nghĩ cả đêm, tôi quyết định phải đối diện với sự thật. Tôi gọi cho bạn gái hiện tại:

- Anh… anh nghĩ chúng ta nên dừng lại. Anh không thể tiếp tục bước cùng em khi trong lòng còn hình bóng người cũ.

Cô ấy im lặng, rồi nhẹ nhàng:

- Anh hãy sống thật với chính mình. Cảm ơn anh đã nói thẳng. Chúc anh hạnh phúc.

Sau đó, tôi liên lạc với vợ cũ. Lần đầu tiên sau 1 năm, chúng tôi nói chuyện thật lòng. Tôi hứa sẽ đồng hành với cô ấy và chăm sóc con trai của mình. Tôi nhận ra, đôi khi cuộc sống không theo kế hoạch, nhưng trách nhiệm và tình cảm thật sự mới là điều quan trọng nhất.

Giờ đây, tôi biết mình phải chậm lại, suy nghĩ kỹ hơn, và làm điều đúng nhất cho hai người phụ nữ quan trọng trong đời, một người đã từng là vợ tôi, và người còn lại là người tôi từng định kết hôn. Và đặc biệt, cho đứa con của tôi. Cuộc đời không có lỗi lầm nào là vô nghĩa, miễn là ta học được cách đối diện, chịu trách nhiệm và trân trọng những gì mình có.

Cuối cùng, tôi tìm thấy một hướng đi rõ ràng, đó là yêu thương con mình, sống đúng với cảm xúc của bản thân, và không để áp lực từ người khác chi phối những quyết định quan trọng của cuộc đời. Đó cũng là cách duy nhất để mọi chuyện dần ổn định và lòng tôi bình yên trở lại.

Cẩm Tú