Thứ 6, ngày 16 tháng 8, 2019, 8:36:21 Chiều

Cùng chơi thể thao để gắn bó, ai ngờ mỗi trận pickleball lại khiến vợ chồng thêm xa cách

Tưởng rằng cùng chơi thể thao sẽ giúp vợ chồng thêm gắn bó, nhưng với họ, mỗi buổi chiều ra sân pickleball lại trở thành phép thử cho sự khác biệt trong tính cách và quan điểm sống.

“Chúng tôi từng nghĩ rằng cùng nhau chơi thể thao là cách để giữ gìn sự gắn kết trong hôn nhân. Nhưng thật bất ngờ, những buổi chiều cùng nhau ra sân chơi pickleball lại trở thành khởi nguồn cho một khoảng cách khác giữa hai vợ chồng”, một người dùng ẩn danh mở đầu câu chuyện trong một nhóm kín dành cho những người yêu thích bộ môn pickleball.

Pickleball - được nhiều người ví như “tennis phiên bản nhẹ nhàng” - từng là sợi dây gắn kết giữa hai vợ chồng. Môn thể thao này có sân chơi nhỏ, vợt nhẹ, luật chơi đơn giản và dễ tiếp cận với mọi lứa tuổi. Cặp đôi nhanh chóng bị cuốn hút, cùng tham gia một hội chơi thân thiết và đều đặn ra sân 2 - 3 lần mỗi tuần. Nhưng trái với kỳ vọng ban đầu, niềm vui chung ấy lại dần trở thành nguyên nhân khiến mối quan hệ của họ rơi vào trạng thái “đồng sàng dị mộng”.

san-pickleball-theo-tieu-chuan-cua-lien-doan-pickleball-quoc-te-ifp-110252-1753115499.jpg

Ảnh minh họa.

“Chúng tôi không hợp khi đứng cùng một bên lưới”

Người vợ chia sẻ: chồng cô là người cầu toàn, thích kiểm soát và rất nghiêm túc trong bất kỳ hoạt động nào, kể cả thể thao. Ngay cả những trận đấu giao lưu vui vẻ, anh cũng đặt nhiều kỳ vọng về chiến thuật, vị trí, nhịp độ và phối hợp. Trong khi đó, cô tiếp cận pickleball như một cách để vận động nhẹ nhàng và giải tỏa căng thẳng sau một ngày dài.

Sự khác biệt trong cách chơi khiến những buổi lên sân không còn vui vẻ. Mỗi lần cô đánh hụt bóng hay di chuyển chậm hơn nhịp của anh, không khí lập tức trở nên căng thẳng. Anh không trách móc, nhưng sự im lặng của anh như một hình thức phán xét thầm lặng. Và điều đó khiến cô cảm thấy mình đang "làm sai" dù chỉ đang cố gắng tận hưởng một trận đấu.

Hệ quả kéo dài đến cả sau trận chơi: “Cứ hôm nào chơi pickleball về, bữa tối đều im lặng, mỗi người một phòng. Chúng tôi không cãi nhau, nhưng rơi vào chiến tranh lạnh. Không ai bắt chuyện trước, dù chỉ một câu hỏi đơn giản.”

Khi chia sẻ điều này với bạn bè, họ tỏ ra ngạc nhiên: "Hai vợ chồng cùng chơi thể thao, sao lại thành ra như thế?" Nhưng chính người trong cuộc dần nhận ra, pickleball không phải là nguyên nhân, mà chỉ là một tấm gương phản chiếu những rạn nứt âm ỉ vốn đã tồn tại trong hôn nhân.

Một pha bóng – Một vấn đề

Trên sân bóng, những pha phối hợp thất bại trở thành phép ẩn dụ cho sự thiếu thấu hiểu trong hôn nhân. Anh chú trọng vào kết quả và tính kỷ luật, còn cô lại đề cao cảm xúc và sự thư giãn. Cách họ ứng xử khi không ăn ý trong một pha bóng cũng giống hệt cách họ từng lảng tránh những bất đồng nhỏ trong cuộc sống chung.

“Có lúc tôi chỉ muốn hỏi anh ấy: 'Mình chơi cho vui thôi mà, sao lại phải nghiêm túc đến thế?' Nhưng rồi tôi cũng hiểu, có thể với anh, sự nghiêm túc là cách thể hiện sự tôn trọng với chính mình và với người chơi chung. Giống như cách anh luôn chỉnh chu trong mọi việc, điều mà tôi từng rất ngưỡng mộ khi mới cưới.”

Ngược lại, khi cảm thấy áp lực, cô thường rút lui, một cơ chế phòng vệ mà chồng cô chưa từng thật sự hiểu. Những khác biệt ấy, khi chưa được đối thoại, sẽ dần dần hình thành một khoảng cách vô hình – lặng lẽ nhưng đủ sâu để khiến họ ngủ riêng sau mỗi trận bóng.

Không cần cùng đội để cùng đồng hành

Sau nhiều lần “ngủ riêng” không lời giải thích, cuối cùng cô quyết định mở lời trước. Hai vợ chồng thống nhất: có thể họ không phù hợp để đứng cùng một đội trong thể thao. Và từ đó, họ bắt đầu tách nhau ra trong các buổi chơi: mỗi người tham gia một nhóm riêng.

Một thay đổi nhỏ, nhưng lại tạo nên sự chuyển biến lớn. Khi không còn phải gồng mình phối hợp trên sân, cả hai trở lại là chính mình – vui vẻ, nhẹ nhõm và có nhiều chuyện để kể cho nhau hơn khi trở về nhà. Họ cùng chia sẻ những pha bóng hay, những tình huống bất ngờ, và cả những trận thắng thua… từ hai bên lưới khác nhau.

“Chúng tôi vẫn ra sân đều đặn mỗi tuần, nhưng không còn ảo tưởng rằng chỉ cần cùng làm điều gì đó là sẽ gần nhau hơn. Chúng tôi hiểu rằng, sự gắn kết không nằm ở số lần cùng xuất hiện trên sân, mà ở cách ta đối xử với nhau sau khi trận đấu kết thúc.”

Hôn nhân không phải lúc nào cũng phải “chơi cùng một đội”

Câu chuyện của họ khiến người ta nhận ra một sự thật đôi khi bị bỏ quên: trong hôn nhân, không phải việc gì cũng cần làm cùng nhau. Điều quan trọng hơn cả là cho nhau không gian để phát triển cá nhân, và giữ lại một nền tảng chung để có thể lắng nghe, chia sẻ khi cần.

Thể thao có thể là sợi dây kết nối, nhưng cũng có thể là tấm gương phản chiếu. Và trong trường hợp này, pickleball đã giúp cặp vợ chồng ấy nhận ra rằng: sự gần gũi không nằm ở những điều “cùng làm”, mà ở cách hai người hiểu và tôn trọng những khác biệt của nhau.

“Hôn nhân không chỉ là cùng chọn một trò chơi, mà là biết điều chỉnh nhịp chơi để không ai thấy mệt mỏi.”

Thạch Anh (t/h)