Thứ 6, ngày 16 tháng 8, 2019, 8:36:21 Chiều

Cứ đến ngày chồng nhận lương là mẹ chồng lại kêu có việc lấy hết tiền, con dâu cay đắng khi phát hiện sự thật

Ban đầu, tôi chỉ nghĩ đó là sự giúp đỡ gia đình, là trách nhiệm của con cái. Nhưng rồi, sự thật dần lộ ra, khiến tôi không khỏi cay đắng và thất vọng.

Mỗi tháng, cứ đến ngày chồng tôi nhận lương, tôi lại cảm thấy một nỗi bất an khó tả. Không phải vì tiền lương của anh ít ỏi, mà vì một "quy luật" đã lặp đi lặp lại trong gia đình tôi suốt mấy năm nay: mẹ chồng tôi luôn tìm cách lấy hết số tiền đó. Ban đầu, tôi chỉ nghĩ đó là sự giúp đỡ gia đình, là trách nhiệm của con cái. Nhưng rồi, sự thật dần lộ ra, khiến tôi không khỏi cay đắng và thất vọng.

Tôi và chồng kết hôn được gần năm năm. Chồng tôi làm kỹ sư cho một công ty xây dựng, lương tháng ổn định, đủ để chúng tôi trang trải cuộc sống và nuôi con nhỏ. Nhưng từ khi về làm dâu, tôi nhận ra một điều lạ: cứ đến ngày lương về, mẹ chồng tôi lại xuất hiện với một lý do nào đó để "mượn" tiền. Lúc thì bà nói cần tiền sửa nhà cho cậu em chồng, khi thì bảo cần chi trả viện phí cho người thân ở quê. Có tháng, bà còn bảo cần tiền để lo cho đám cưới họ hàng xa. Lần nào cũng là những lý do nghe rất hợp lý, khiến tôi và chồng không thể từ chối.

Ban đầu, tôi không nghĩ nhiều. Mẹ chồng tôi sống tiết kiệm, lại hay nói về chuyện "gia đình là trên hết", nên tôi tin rằng bà làm vậy vì muốn tốt cho cả nhà. Chồng tôi cũng đồng ý đưa tiền, dù đôi khi tôi thấy anh thoáng chút khó chịu. Nhưng dần dần, tôi bắt đầu nghi ngờ. Những khoản tiền đưa đi không bao giờ được nhắc lại, không có chuyện hoàn trả hay giải thích rõ ràng. Cứ như thể số tiền ấy đã "bốc hơi" sau khi rời khỏi tay chúng tôi.

me-chong-con-dau-1752739873.jpg
Ảnh minh họa

Nghi ngờ trong lòng cứ lớn dần, tôi quyết định tìm hiểu rõ ràng hơn. Một lần, mẹ chồng bảo cần tiền để sửa nhà cho em chồng ở quê. Tôi lặng lẽ hỏi thăm một người bạn thân của em chồng, người sống cùng làng. Câu trả lời khiến tôi sững sờ: ngôi nhà của em chồng vẫn ổn, không hề có kế hoạch sửa chữa. Tôi bắt đầu để ý kỹ hơn. Những lần mẹ chồng nói cần tiền cho họ hàng, tôi tìm cách xác minh qua những người quen. Hóa ra, phần lớn những câu chuyện bà kể đều không có thật.

Đỉnh điểm là một lần, tôi vô tình nghe được cuộc điện thoại của mẹ chồng với một người bạn. Bà khoe rằng vừa mua thêm một mảnh đất nhỏ ở quê, "nhờ tiền của thằng con trai". Tôi như chết lặng. Hóa ra, số tiền mà chúng tôi đưa cho mẹ không phải để giải quyết những việc khẩn cấp, mà được bà dùng để đầu tư, tích lũy cho riêng mình. Cảm giác bị lừa dối khiến tôi vừa đau lòng vừa tức giận. Tôi đã luôn cố gắng làm tròn bổn phận làm dâu, vậy mà mẹ chồng lại xem chúng tôi như một "cỗ máy in tiền".

Tôi quyết định nói chuyện thẳng thắn với chồng. Ban đầu, anh không tin, cho rằng tôi hiểu lầm mẹ. Nhưng khi tôi đưa ra những bằng chứng, anh cũng bắt đầu nghi ngờ. Chúng tôi thống nhất sẽ gặp mẹ để làm rõ mọi chuyện. Cuộc trò chuyện ấy không hề dễ dàng. Mẹ chồng tôi ban đầu chối bay, nhưng khi chồng tôi kiên quyết hỏi về số tiền đã đưa, bà đành thừa nhận rằng đã dùng một phần để mua đất và gửi tiết kiệm. Bà bảo làm vậy là để "giữ cho tương lai của cả gia đình", nhưng tôi không thể chấp nhận được cách bà hành xử. Nếu cần tiền, sao bà không nói rõ? Sao phải dựng lên những câu chuyện không có thật để lấy tiền của chúng tôi?

Sau cuộc nói chuyện, chồng tôi quyết định sẽ không đưa tiền cho mẹ một cách mù quáng nữa. Anh đề nghị mẹ cần minh bạch về các khoản chi tiêu, và nếu cần hỗ trợ, chúng tôi sẽ cùng bàn bạc. Tôi cũng nói rõ rằng tôi muốn gia đình mình có một quỹ riêng để lo cho con cái và tương lai. Mẹ chồng tôi không hài lòng, nhưng bà cũng không thể phản đối.

Sự việc này khiến tôi nhận ra một điều: trong gia đình, sự minh bạch và thẳng thắn là vô cùng quan trọng. Tôi không trách mẹ chồng vì muốn có tài sản riêng, nhưng cách bà làm khiến lòng tin trong gia đình bị sứt mẻ. Tôi cũng tự trách mình vì đã không lên tiếng sớm hơn, để mọi chuyện kéo dài đến mức này.

Giờ đây, tôi và chồng đã thống nhất quản lý tài chính chặt chẽ hơn. Chúng tôi vẫn hỗ trợ gia đình khi cần, nhưng luôn yêu cầu sự rõ ràng. Tôi hy vọng câu chuyện của mình sẽ là lời nhắc nhở cho những người phụ nữ khác, đặc biệt là các cô dâu trẻ: hãy mạnh dạn lên tiếng khi cảm thấy bất an, và đừng ngần ngại bảo vệ quyền lợi của gia đình nhỏ của mình.

Cứ đến ngày chồng nhận lương, tôi không còn thấy bất an nữa. Nhưng nỗi cay đắng khi phát hiện sự thật vẫn còn đó, như một bài học không thể quên trong hành trình làm dâu.

Tâm sự của độc giả!

Minh Khuê