Thứ 6, ngày 16 tháng 8, 2019, 8:36:21 Chiều

Mượn máy tính của vợ, tôi vô tình đọc được những lời cay đắng cô ấy nói về mẹ tôi

Tưởng chỉ mượn tạm laptop để làm việc gấp, tôi không ngờ lại vô tình đọc được những lời cay nghiệt vợ nhắn cho bạn thân về mẹ chồng.

Tối qua, tôi cần xử lý gấp một số công việc, nhưng máy tính lại để ở công ty nên đành mượn laptop của vợ dùng tạm. Vừa bật máy lên, ứng dụng Zalo tự động đăng nhập. Tin nhắn gần nhất là cuộc trò chuyện với cô bạn thân của vợ. Ban đầu tôi định tắt đi cho khỏi vướng mắt, nhưng vô tình thấy một từ lóe lên trong cuộc trò chuyện: “mẹ chồng”.

Tò mò, tôi nhấp vào xem. Càng đọc, tôi càng chết lặng.

unnamed-26-1752685254.png

Ảnh minh họa.

Vợ tôi, người mà tôi vẫn luôn nghĩ là hiền lành, nhẹ nhàng, lễ phép lại đang kể cho bạn thân nghe đủ điều bực bội về mẹ tôi. Cô ấy bảo mẹ tôi soi mói, khó tính, nấu ăn thì chê dở, ăn mặc thì xét nét, dạy con cũng bị xen vào. Nặng nề hơn, vợ tôi nói cảm giác như đang sống trong nhà tù, rằng mẹ tôi coi cô ấy như “osin không công”, và bản thân chỉ muốn “ôm con bỏ đi”.

Cô bạn thân thì lại đồng tình: "Mẹ chồng nào chẳng vậy", rồi khuyên vợ tôi cố chịu đựng, chăm chỉ làm việc và dành dụm tiền, sau đó thuyết phục tôi ra ở riêng.

Tôi lặng người. Mỗi dòng tin nhắn như một cái tát. Tôi chưa từng ép vợ phải yêu thương mẹ tôi, chỉ mong cô ấy dành cho mẹ sự tôn trọng tối thiểu. Hóa ra, những lần cô ấy cười nói với mẹ, quan tâm chăm sóc chỉ là bề ngoài. Sau lưng, vợ tôi lại nhắn những lời không khác gì... kẻ thù.

Tôi nhớ lại bao chuyện vụn vặt trong nhà, chuyện nấu ăn, chuyện chăm con, chuyện sinh hoạt, tôi nghĩ là bình thường, rằng ai cũng sẽ chấp nhận được. Vậy mà với vợ tôi, đó là chuỗi ngày chịu đựng, bức bối, đến mức muốn rời đi.

Điều khiến tôi giằng xé là: mẹ tôi quả thật khó tính, hay để ý vặt, nhưng bà cũng là người một tay lo bữa sáng cho cả nhà, trông cháu để vợ chồng tôi đi làm, giặt giũ không kêu ca. Sao vợ tôi không thể nhìn vào những điều đó, mà chỉ thấy ở mẹ tôi là một “gánh nặng”?

Tôi trả lại laptop cho vợ, không nói gì. Cả buổi tối hôm đó, nhìn cô ấy ru con ngủ, lòng tôi nặng trĩu. Tôi thật sự không hiểu, làm sao cô ấy có thể vừa dịu dàng như thế với mẹ tôi, vừa nhắn những lời cay nghiệt ấy sau lưng?

Tôi không biết đây là lúc nên đối thoại, hay nên im lặng thêm. Nhưng có một điều tôi chắc chắn: giữa mẹ và vợ, hai người phụ nữ tôi yêu thương nhất, đang tồn tại một vết nứt mà bấy lâu nay tôi không hề biết đến. Và bây giờ, tôi không thể giả vờ như chưa từng đọc được những điều đó.

Tâm sự của độc giả