Rủ em gái đến ở chung lúc mang bầu, không ngờ hành động nửa đêm của em khiến gia đình lục đục

Khi mới mang thai con đầu lòng, tôi nghĩ việc rủ em gái lên sống cùng sẽ vừa giúp em có chỗ ở khi mới ra trường, vừa có người hỗ trợ mình lúc bầu bí. Nhưng vài tháng sau, tôi bắt đầu hối hận.

Lúc đó, tôi mang bầu được hai tháng, vợ chồng mới đăng ký kết hôn, sống trong căn hộ hai phòng ngủ vừa đủ. Em gái tôi nhỏ hơn 9 tuổi, vừa tốt nghiệp ở quê, muốn lên thành phố tìm việc nhưng chưa thuê được nhà trọ.

Từng ở chung nhiều năm, tôi hiểu tính em và nghĩ sống cùng sẽ không quá khó khăn. Bàn với chồng, anh cũng đồng ý để em tá túc tới khi tự lập. May mắn, em nhanh chóng tìm được việc và hòa nhập tốt với cuộc sống mới. Ban đầu, mọi thứ khá suôn sẻ, em đóng góp tiền nhà, phụ phí sinh hoạt và đôi khi còn trò chuyện, chia sẻ cùng chồng tôi.

Sau đám cưới và tuần trăng mật, tôi nhận ra nhịp sống của em quá khác. Em thích tiệc tùng, thường về muộn và thỉnh thoảng rủ bạn bè tới chơi, thậm chí ngủ lại. Điều này khiến chồng tôi khó tập trung làm việc và tôi mất ngủ. Dù được nhắc nhở, em chỉ gật đầu qua loa.

d99fba821ff997a7cee8-1754975826.jpg
 

Tình trạng này kéo dài 1-2 tháng, khiến vợ chồng tôi nhiều lần tranh cãi. Chồng bắt đầu khó chịu, thái độ với em cũng thay đổi.

Cuối tuần trước, em tổ chức tiệc mừng dự án tại nhà, mời 5-6 đồng nghiệp tới. Tiệc kéo dài quá nửa đêm, ồn ào khiến chúng tôi không thể nghỉ ngơi. Sáng hôm sau, cảnh tượng như “bãi chiến trường”: đồ đạc lộn xộn, rác khắp nơi, bát đĩa ngập trong bồn.

Chồng tôi bức xúc, yêu cầu em sớm ra riêng. Em cảm thấy bị xúc phạm, cho rằng tôi không bênh vực. Không khí gia đình căng thẳng, cả hai đều giận dỗi.

Tôi vừa muốn em sớm tự lập để tránh xung đột, vừa lo em còn trẻ, dễ sa vào lối sống buông thả. Bố mẹ ở quê có thể trách tôi không lo cho em khi khó khăn. Nhưng nếu sống chung tiếp, tôi sợ mối quan hệ anh rể – em vợ sẽ rạn nứt khó hàn gắn.

Giờ tôi thật sự không biết nên lựa chọn thế nào để vừa giữ hòa khí gia đình, vừa giúp em trưởng thành hơn.
 

Xuân Vũ (T/H)