Thứ 6, ngày 16 tháng 8, 2019, 8:36:21 Chiều

Một dòng tin khuyến mãi bất ngờ khiến người chồng lần ra sự phản bội của vợ tại nhà

Tưởng chỉ là tin nhắn sinh nhật thông thường, người chồng không ngờ đó lại là điểm khởi đầu cho chuỗi ngày ám ảnh khi phát hiện vợ ngoại tình.

Tôi 37 tuổi, kết hôn 9 năm và có một con trai 6 tuổi. Gia đình sống trong căn hộ chung cư tại Hà Nội. Tôi làm văn phòng, thu nhập hơn 30 triệu đồng mỗi tháng. Vợ tôi ở nhà kinh doanh online, nguồn khách quen ổn định nên thu nhập cũng khá.

Cuộc sống tưởng chừng bình lặng cho đến một buổi tối đầu tháng 5 – thời điểm sinh nhật vợ tôi. Khi cô ấy đang trong bếp, điện thoại báo tin nhắn đến. Vô tình, tôi nhìn thấy dòng chữ:
“Chúc mừng sinh nhật chị! Nhân dịp đặc biệt, thương hiệu … xin gửi tặng quý khách hàng thân thiết mã giảm 20% cho đơn từ 1 triệu đồng.”

phat-hien-vo-ngoai-tinh-qua-tin-nhan-1750759816.jpg
Ảnh minh họa

Lạ ở chỗ: đây là một thương hiệu thời trang nam, nhưng vợ chưa từng mua tặng tôi món đồ nào của hãng này. Vuốt lên, tôi thấy tin đăng ký thành viên từ tháng 12 năm ngoái. Hóa ra, cô ấy từng mua sắm nhiều lần ở đây – nhưng không phải cho tôi.

Tôi không vội tra hỏi. Sự im lặng khi ấy không phải vì tin tưởng, mà bởi một phần trong tôi sợ phải đối diện với điều tồi tệ. Thay vào đó, tôi bắt đầu để ý kỹ hơn đến những hành vi hàng ngày của vợ.

Cô ấy thường tắt máy vào giờ nghỉ trưa, nói rằng cần nghỉ ngơi. Trước đây, tôi chẳng bận tâm, nhưng giờ, điều gì cũng trở nên đáng nghi ngờ.

Tôi thuê một văn phòng thám tử tư. Chỉ sau một tuần, họ gửi ảnh cho thấy vợ tôi bước vào khách sạn với một người đàn ông lạ, sau khi cả hai ăn trưa cùng nhau. Tôi lặng đi. Đầu óc trống rỗng, xin nghỉ phép ngày hôm sau vì không còn tinh thần làm việc.

Sáng hôm sau, tôi đưa con đến lớp rồi quay về đối chất. Xem ảnh xong, vợ tôi im lặng. Không chối, chỉ rơi nước mắt và nói lời xin lỗi.

Người đàn ông kia là người yêu cũ thời đại học. Hai người tình cờ gặp lại trong buổi họp lớp cuối năm ngoái, rồi nhắn tin trò chuyện. Từ vài ly cà phê, họ tiến tới những buổi hẹn hò thân mật, rồi đi quá giới hạn.

Tôi không đánh, không chửi, chỉ ngồi đó – lặng câm và tổn thương. Nghĩ đến những lúc mình bận đưa đón con, tất bật kiếm tiền, còn vợ đang tô son để đi gặp người cũ, tôi thấy mình như trò hề.

Một tuần sau, tôi viết đơn ly hôn. Vợ không ký, đổ lỗi rằng tôi vô tâm, quá mải mê kiếm tiền mà bỏ bê cô ấy nhiều năm nay.

Cô ấy không sai – ít nhất ở khía cạnh tình cảm. Tôi đã quá tập trung vào công việc, nghĩ rằng chỉ cần kiếm đủ tiền là gia đình sẽ hạnh phúc. Quà cáp, lời yêu thương, cả sự quan tâm dịp lễ – tôi dần quên mất. Mười năm qua, chúng tôi đồng cam cộng khổ từ tay trắng. Nhưng giờ, mọi thứ đổ vỡ vì một phút yếu lòng và một sự im lặng kéo dài quá lâu.

Tôi không biết có nên tha thứ, vì tình nghĩa vẫn còn. Nhưng niềm tin đã vụn vỡ, tôi sợ mình không thể yêu trọn vẹn lại người đã phản bội. Tha thứ có thể là bao dung, nhưng sống chung trong hoài nghi liệu có còn gọi là hôn nhân?

Tôi mong được nghe lời khuyên từ những ai từng ở trong tình huống tương tự – rằng có nên hàn gắn, hay dũng cảm bước tiếp một mình?

Thu Giang (T/H)