Tôi sốc nặng khi phát hiện bạn gái từng làm “gái bán hoa” ngay trong đám cưới bạn thân

Ngay khi định tính chuyện cưới xin với người yêu, tôi bất ngờ phát hiện em từng là "gái bán hoa" nổi tiếng một thời. Giữa tình yêu chân thành và quá khứ gây sốc ấy, tôi rơi vào giằng xé: Nên tiếp tục hay buông tay?

Tôi là một người đàn ông bình thường, có công việc ổn định và một gia đình truyền thống. Câu chuyện của tôi bắt đầu vào một buổi chiều mưa, khi tôi tình cờ trú mưa dưới mái hiên của một cửa hàng thời trang nữ. Để bớt ngại ngùng giữa những bộ váy áo, tôi giả vờ vào mua quà cho bạn gái... mà thực chất là không hề tồn tại.

Chủ tiệm – một cô gái trẻ trung, lanh lợi – nhanh chóng nhận ra sự lúng túng của tôi nhưng không hề chê cười. Em chỉ cười nhẹ và nói: “Anh mua thử cái khăn choàng này, biết đâu sau này sẽ có người cần”.

Từ cuộc gặp ấy, chúng tôi bắt đầu nhắn tin, trò chuyện và dần trở nên thân thiết. Em thông minh, chu đáo, biết quan tâm đến người khác. Tôi yêu cách em cười, yêu sự tận tâm trong từng bữa ăn em mang đến cho tôi khi bận rộn. Em không nói nhiều, chỉ lặng lẽ làm – từ chăm sóc tôi khi ốm đến quán xuyến công việc gia đình tôi khi mẹ lâm bệnh nặng.

Chưa từng có cô gái nào quan tâm đến tôi và gia đình tôi như em. Em ở lại bệnh viện suốt những ngày mẹ tôi nguy kịch, chăm sóc bà từng ly từng tí – như một người con dâu thực thụ. Những hành động ấy khiến tôi tin rằng, nếu lấy em, tôi sẽ có một người vợ tuyệt vời.

Cho đến ngày đám cưới của bạn thân tôi diễn ra.

Chúng tôi đến dự tiệc cưới với tư cách một cặp đôi yêu nhau mặn nồng. Nhưng chỉ sau một tiếng đồng hồ, những ánh mắt tò mò, xì xào và cái nhìn dè dặt của người xung quanh khiến tôi khó chịu.

unnamed-100-1759740718.png

Ảnh minh họa.

Một người bạn thân kéo tôi ra ngoài và hạ giọng: “Cậu có biết bạn gái cậu từng là gái bán hoa không? Nổi tiếng một thời đấy. Hồi xưa em ấy đẹp lắm, cặp kè với đại gia, bị đánh ghen, rồi mất tích. Sau này nghe nói nghỉ làm rồi về quê mở tiệm, giờ chắc định tìm một bến đỗ bình yên như cậu.”

Tôi nghe mà thấy choáng váng. Mọi thứ trong tôi sụp đổ như có ai đổ nước lạnh vào mặt giữa mùa đông. Em – người tôi yêu sâu đậm, từng là một phần của "thế giới đêm"? Từng sống bằng nghề mà xã hội khinh miệt? Những hình ảnh về em bên mẹ tôi, những đêm em chăm sóc tôi... lập tức bị phủ bóng bởi quá khứ u tối ấy.

Tôi không còn nhìn em được như trước. Tôi không thể ngăn đầu mình khỏi việc tưởng tượng ra những chuyện từng xảy ra trong quá khứ của em. Dù hiện tại em sống tử tế, chăm chỉ và thật lòng, nhưng những lời thì thầm, ánh mắt dò xét cứ ám ảnh tôi.

Liệu tôi có thể cưới một người phụ nữ từng bán thân vì tiền? Liệu tôi có đủ can đảm để đứng giữa dư luận và bảo vệ người phụ nữ ấy? Liệu con cái tôi sau này có chịu được khi biết mẹ nó từng là ai?

Nhưng rồi tôi lại nghĩ đến hiện tại: Em chưa từng giấu giếm, nhưng cũng không tự bào chữa. Em chọn sống khác, sống tốt. Em đã nỗ lực rút ra khỏi vũng bùn, làm lại từ đầu mà không dựa dẫm vào ai.

Tôi tự hỏi: Giữa một người phụ nữ quá khứ sạch sẽ nhưng vô tâm, và một người từng sai lầm nhưng yêu tôi chân thành – tôi nên chọn ai?

Nhiều người nói: “Đàn ông cưới vợ là cưới tương lai, không phải cưới quá khứ”. Nhưng mấy ai đủ vững lòng để bỏ qua lời dị nghị? Mấy ai không quan tâm đến ánh mắt gia đình, bạn bè, xã hội?

Tôi yêu em. Nhưng tình yêu đó có đủ mạnh để chống lại cả một xã hội vốn khắt khe với phụ nữ lầm lỡ? Tôi chưa có câu trả lời. Nhưng tôi biết, em – với tất cả những gì em đã làm, xứng đáng có một cơ hội thứ hai.

Thạch Anh (t/h)